Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

THƠ, GỬI BÙI HẰNG

Nét phấn son ung dung thục nữ

Bước chân anh thư, những ngày qua


Chiếc áo dài, nghiêng nghiêng vành nón


Chữ " nô diu" thử thách cộng tà




Đối mặt, hung thần đầy quyền lực


Từng bước chân ngạo nghễ giống nòi


Là huyết mạch, Trưng Vương, Triệu Ẩu


Đuốc anh thư sáng rực bầu trời





Lòng gang thép rèm mi đanh đá


Vũ khí nầy sánh tợ gươm đao


Bọn cường quyền giam cầm cưỡng bách


Dáng bóng em, bè bạn buồn nao




Cứ đỏng đảnh trong tù em nhé


Giữ nguyên trinh khí tiết hùng hào


Đánh vỡ mật lũ quân khiếp nhược


Cam tâm đầu giặc hại đồng bào




Dẫu tra tấn dùi cui roi sắt


Dù làn da trắng rướm máu tươi


Tiếng tang thương, biển gào sóng vỗ


Chữ Nhục Vinh sử sẽ lưu đời




Trường giang sóng sau dồn sóng trước


Xót thương em, tôi thẹn kiếp người


Đời lưu vong, đôi dòng tâm sự


Hận Nước thù nhà vẫn đầy vơi




''nô diu'' = no U

Vũ Văn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét