Hàn
Giang Trần Lệ Tuyền
Lịch sử đã chứng
minh, và tiền nhân của chúng ta đã truyền đạt cho hậu thế với những bài học máu
xương qua cả ngàn năm Bắc thuộc; lũ giặc Tầu không bao giờ chịu từ bỏ tham vọng
làm bá chủ thiên hạ; mà đặc biệt là đối với đất nước Việt Nam. Chúng ta đừng bao
giờ quên, mà phải ghi nhớ, ngày xưa, khi dân tộc ta đã từng đau thương qua cả
ngàn năm bị giặc Tầu đô hộ, và cũng từng có nhiều lần, qua các triều đại, triều
đình của nước Nam vì không muốn đổ máu, nên đã từng phải “ngoại giao” bằng cách
từ việc cử sứ thần sang Tầu để “thương thuyết” cho đến phải “triều cống” đủ mọi
thứ ngọc, ngà, châu báu… kể cả việc “cống người”; nhưng bọn giặc Tầu vẫn không
không bao giờ chịu từ bỏ tham vọng thôn tính nước ta; và lúc nào chúng cũng đều
muốn biến nước Việt Nam trở thành một “tiểu quận” của nước Tầu.
Ngoài những thứ được gọi là “văn minh” ấy, người ta còn
thấy những tên tướng Tầu như: Hán Thọ Đình Hầu, Quan Thánh Đế Quân, tức Quan Văn
Trường đã được thờ cúng ngay ở trong chùa Phật ?!
Những hủ tục, mê tín dị đoan này, đáng lý ra, người Việt
Nam phải ý thức được, và phải bài trừ tận gốc rễ; nhưng tiếc rằng cho đến hiện
thời, ngay cả những người đang sống tại hải ngoại, mà hàng năm vẫn “cúng Tết
Đoan ngọ” mùng 5 tháng 5, và vẫn mua vàng mã, Mỹ kim, Âu kim giả do bọn giặc Tầu
“sản xuất” rồi đem sang các nước có người Việt định cư để bán. Tệ hơn nữa, là có
nhiều người từng hô hào “tẩy chay không dùng hàng Tầu” nhưng trong gia đình vẫn
cứ giữ những những hủ tục này. Ngoài ra, ngay tại nhiều chùa thờ Phật, nhưng lại
cũng thờ cúng Khuất Nguyên vào ngày “Tết Đoan Ngọ” mùng 5 tháng
5!
Chúng ta không phủ nhận tất cả những lời của Khổng Tử,
nhưng không thể đem tất cả những lời của Khổng Tử để áp dụng vào cuộc sống như
là “khuôn vàng thước ngọc”; hay là “ý chí” chẳng hạn, vì Khổng Tử nói: “Trung
quân ái quốc”. Vậy thì, nếu kẻ nào muốn “noi gương” Khổng Tử, thì cứ “trung” với
“quân” tức “vua” Trương Tấn Sang, hay có thể là “vua” Nguyễn Tấn Dũng, vì kẻo
không, thì sẽ phạm tội “khi quân” nếu “vua” Sang, vua Dũng xử chết, mà không
chịu chết thì “Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung”; hay có lẽ, người ta chỉ
muốn “trung” với “quân”… Tầu, tức “vua” Hồ Cẩm Đào, vì đã tự nhận mình là “con
dân” của “Khổng Tử-thiên triều” ?
Nhưng có một điều hơi kỳ, là khi cứ xem Khổng Tử như là
“phụ mẫu chi dân”, và luôn luôn muốn viết bằng chữ bùa, chê chữ quốc ngữ, nhưng
lại cứ dùng ngày giờ Dương lịch, vì Dương (Tây) lịch, được tính và là ngày đánh
dấu của sự kiện Thiên Chúa Giáng sinh!
Người viết muốn nói, vì giặc Tầu là kẻ thù truyền kiếp
của dân tộc Việt Nam. Chính vì thế, nếu là người Việt Nam yêu nước chân chính,
thì không bao giờ được khiếp nhược, không van xin, không có “xã giao” gì hết, mà
phải quyết liệt đánh đuổi bọn chúng ra khỏi bờ cõi Việt Nam, như tiền nhân của
chúng ta đã làm.
Nên nhớ, vào một thuở vàng son, vua tôi nước Việt, dù chỉ
với gậy tầm vông, cung kiếm, nhưng với mưu lược và lòng yêu nước nhiệt thành,
quyết không đội chung trời với giặc, nên đã đem xương trắng, máu đào, để khắc
vào những trang sử hào hùng với những chiến công lừng lẫy, đã khiến cho lũ giặc
Tầu phải khiếp vía, kinh hồn. Còn ngày nay, vào thế kỷ 21, cục diện thế giới đã
thay đổi; bởi vậy, bọn giặc Tầu cho dù có hung hãn đến đâu, thì chúng cũng không
bao giờ biến đất nước của chúng ta trở thành một phần lãnh thổ của chúng như Tân
Cương, như Tây Tạng cho được; vì nếu bọn giặc Tầu dám đánh chiếm nước ta, thì
chắc chắn các cường quốc trên thế giới sẽ không bao giờ chịu ngồi yên mà nhìn
bọn chúng thực hiện giấc mộng bá chủ thiên hạ.
Tuy nhiên, muốn đánh đuổi giặc Tầu ra khỏi đất nước, và
muốn giành lại Hoàng Sa-Trường Sa, thì không phải chỉ “biểu tình” dù “tại
gia-tại chùa” hay kể cả ngoài đường, thì bọn giặc Tầu chúng sợ, mà trả hết
biển-đảo lại cho chúng ta. Những kẻ đã và đang mộng du, hoang tưởng, vọng Khổng
Tử, thì nên mở mắt, mở trí ra, để thấy rằng, bao nhiêu năm qua, người dân Tân
Cương đã từng biểu tình, và người dân Tây Tạng đã chẳng những biểu tình, mà họ
còn tự đốt thân mình thành những “cây đuốc sống” thật sự, chứ không hề có chuyện
do người khác đốt; nhưng bọn giặc Tầu chúng có trả lại nửa tấc đất nào hay không
?
Vậy thì, trước khi phải đòi, phải giành lại Hoàng
Sa-Trường sa, thì điều cần phải làm trước mắt, là phải cùng nhau đuổi hết lũ
giặc Tầu trong cái Dinh toàn quyền, là cái “Học viện Khổng Tử”, cùng với những
nơi nào có mặt bọn giặc Tầu đã và đang chiếm cứ như: Vịnh Cam Ranh, Hải Phòng,
Bình Thuân, Bình Dương, Tây Nguyên… đó là những tên giặc Tầu đang ở ngay trước
mắt, ngay trên lãnh thổ của nước Việt Nam. Còn Hoàng Sa-Trường Sa, thì phải đòi,
phải giành lại bằng cách vùi chôn hết; vùi chôn vĩnh viễn bọn chúng xuống tận
đáy nước của “Bạch Đằng Giang”, như Đức Thánh Trần Hưng Đạo đã làm. Đảng Cộng
sản Hà Nội không dám làm, không làm, thì toàn dân Việt sẽ cùng nhau nhất tề đứng
lên, kề vai sát cánh, để bằng mọi giá, kể cả giá máu, để giành lại quyền tự
quyết của dân tộc, và thu hồi Hoàng Sa-Trường Sa trở về với Tổ Quốc Việt Nam.
Trang sử xưa, Đức Thánh Trần Hưng Đạo đã từng ba lần
chiến thắng cả Nguyên-Mông. Ngày nay, hậu duệ của Người, là toàn dân Việt sẽ
phải sẵn sàng nguyện đem xương máu của mình để bảo vệ đất nước, và giành lại
từng tấc đất đã bị rơi vào tay của bọn giặc Tầu, là kẻ thù truyền kiếp của Dân
Tộc.
Nước Tầu chắc chắn sẽ phải trở về với thời kỳ lục quốc;
và người Việt Nam sẽ viết lên một trang sử mới huy hoàng, ngời sáng, bừng lên,
vút cao giữa Trời Đông Á.
Pháp quốc, 12/7/2012
Hàn Giang
Trần Lệ Tuyền
------------------------------ ---------------
Hãy nhìn gương người dân Tây Tạng: Xuống đường, Tự thiêu,
Tầu cộng có trả lại đất nước của họ không?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét