Những con tàu đánh cá ngoài biển khơi,
Mỗi ngư dân hào hùng như chiến sĩ,
Trong tay họ không súng đạn, vũ khí,
Chỉ có tình yêu biển, tình yêu quê.
Mồ hôi ngư dân rơi xuống biển xa,
Tay kéo lưới, tay chèo
cùng sóng dữ,
Tay căng buồm khi con tàu nghiêng ngả,
Tay che nắng về, tay hứng hạt mưa..
Biển của ta, vùng Hoàng Sa, Trường Sa,
Cá từ nơi này theo ta về bến,
Ta quen bao lần con đường ra biển,
Ta quen bao mùa sóng gío đầy vơi.
Vùng biển Hoàng Sa cha ông bao đời,
Thời nhà Nguyễn đạo binh đi cắm mốc,
Thuyền bè thô sơ, người đi sống chết,
Xác định chủ quyền vùng biển Việt Nam .
Để bảo vệ chủ quyền trên biển đảo,
Ngư dân bám biển mưu sinh, cơm áo,
Đối diện biển khơi, đối diện hiểm nguy.
Bị quân Trung Quốc bắt giữ, giết đi,
Giọt máu oan khiên thấm vào biển mặn,
Hồn oan khiên lạc đường về vất vưởng,
Hoàng Sa, Trường Sa khóc giữa biển sầu.
Những ngư dân là người lính dãi dầu,
Thuyền trên sóng như khi chân đạp đất,
Biển của ta dù bạo quyền xâm lấn,
Bờ là nhà, biển nước cũng là nhà.
Nhưng có khi tàu thuyền giữa phong
ba,
Biển thân yêu là chiến trường bất trắc,
Sóng biển bạc đầu một màu tang trắng,
Sinh nghề tử nghiệp biển khóc mưa gào.
Ngư dân chết biển. Bơ vơ hồn đau !!
Hãy nương theo sóng về quê quán cũ,
Nhập xác gỉa này nằm trong mộ gío,*
Biển gần kề. Hồn bám biển trăm năm.
Nguyễn Thị Thanh
Dương
( July 17- 2012)
* Mộ gío là mộ không có xác người, chỉ có hình
nhân làm bằng đất sét, người thân làm lễ gọi hồn người chết mất xác trên biển về
nhập vào xác gỉa này và an táng nghi lễ như thông thường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét