Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Trả về Việt Tộc dãi Sơn Hà

1.
Trời chiều mây xám đã tan bay,
Lữ khách lặng nhìn đám cỏ cây.
Chợt nhớ vấn vương thời nhảy nhót,
Bổng nhiên luyến tiếc lúc mê say!
Xa quê thuở ấy tim còn trẻ,
Biệt xứ bây giờ tóc đã phai.
Đêm đó lìa nhà: hai tháng chín.
(1) 02-09-1954.
Một đời mang nặng mối u hoài !
2.
Một đời mang nặng mối u hoài !
Quê cũ ngùi thương khó nhạt phai.
Biệt xứ hằng mơ vận hội mới,
Xa nhà vẫn ngóng thời cơ may.
Dân Nam đói rách trong ô nhục,
Việt Cộng ngu đần đến ngốc ngây.
Cả Nước lầm than vì giặc Hán,
"Tôi Đòi" lại cống khắp Non Đoài.

3.
Non Đoài rên xiết... bởi vì ai !?
Dân Tộc đau thương đã qúa dài;
Biển, Đảo dâng Tàu; thù mãi nhớ,
Đất, rừng cống Hán hận sao phai!?
Gái trinh rao bán nơi Đài, Mã...
(2)Đài Loan và Mã Lai.
Trí thức bỏ tù khắp cốc nhai.
Quê Mẹ đắm chìm trong tủi nhục.
Hãy mau diệt Cộng chớ chờ hoài.

4.
Chờ hoài sao được, phải tìm phương;
Tiêu diệt Cộng nô; lộng hí trường.
Bán Nước cầu vinh thờ giặc Hán,
Hành dân cướp của tạo tông đường.
Bần nông Nam Bắc cam nghèo đói,
Thái Thú Ba Miền sống đế vương.
Trí thức, Sinh viên mau góp sức,
Vùng lên đồng loạt cứu Quê Hương.

5.
Quê Hương mãi sống cảnh đêm trường,
Giặc Hán tung hoành khắp tứ phương.
Từ Bắc chí Nam, Tàu cướp đất.
Cà Mâu, Móng Cái; Cộng buôn hương.
Trừ Mao, cả Nước tung xiềng xích,
Diệt Cộng toàn dân phá khám đường.
Nội Ngoại đồng tâm gìn giữ Nước,
Cháu con Hồng Lạc thoát đau thương.

6.
Đau thương ngũ thập thất
(3) niên trường, (3) 1954-2011)
Dân Việt tha phương nhớ cố hương.
Bác đến triệu người rời đất Bắc,
Đảng về ba triệu vượt trùng dương.
Ra đi chẳng quản đời mưa gió,
Trốn chạy không sờn phận tuyết sương.
Đến lúc đồng tâm quy hợp lại,
Tiêu trừ Nô Cộng tạo Thiên Đường.

7.
Thiên Đường, muốn có phải cùng nhau;
Cứu giúp toàn dân thoát nỗi đau !
Đánh đuổi xâm lăng; loài cộng Hán,
Tiêu trừ lũ qủy bọn cờ mầu.
Dựng xây Hiến Pháp ngời Dân Chủ,
Kiến thiết Nhà Nam rạng Á, Âu...!
Tái lập nhân quyền cho Bách Việt;
Tự do, hạnh phúc, hết u sầu!

8.
Sầu lo, há lại mãi lo sầu!?
Phải quyết tìm phương thoát bể dâu.
Hội Nghị mở ra, cùng góp ý.
Diên Hồng triệu tập hãy trưng cầu.
Giặc Tàu xâm lược, hòa hay chiến?
Dân Việt đồng thanh: Diệt vó câu
(4)!
Thái Thú sau này ta tính tội,
Dù cho bọn chúng trốn nơi đâu.
(4) Ngày xưa giặc Hán thường dùng kỵbinh làm chủ lực để xâm lăng nước Việt.
Ngày nay chúng lại dùng hỏa tiển, xe tăng, tàu chiến, máy bay để hù dọa uy hiếp chúng ta. Nhưng chúng ta kiên quyết tiêu diệt chúng bằng bất cứ phương tiện nào có được, kể cả sinh mạng.

9.
Đâu cũng khinh khi bọn Cộng tà,
Ngang tàng, trác táng, sống xa hoa.
Hồ, Đồng… bất nghiã dâng Quê Mẹ.
(5)
Mạnh, Dũng… vô nhân bán Nước Nhà.
(6)
Kiếp trước hành dân hoài tiếp diễn,
Đời sau bán gái, mãi tăng gia.
Nỗi đau nặng trĩu vai Dân Tộc;
Nhức nhói muôn đời tim óc ta!
(5) Nam Quan, Bản Dốc, Hoàng Sa…
(6) Bauxit Tây Nguyên, Trường Sa, vịnh Bắc Bộ, Biển Đông và rừng đầu nguồn (Mờiđọc thêm tài liệu ở dưới)…

10.
Tim ta nặng nợ Nước, ơn nhà;
Dẫu biết đời đang tận chốn xa.
Thuở trước đau lòng nghe tiếng quốc;
Ngày nay nhói dạ ngóng canh gà…?
Hằng mong “Dân Chủ” tình đơm nụ,
Mãi ước “Tự Do” nghiã trổ hoa.
Đảng Cộng nhất tề phải giải thể;
Trả về Việt Tộc dãi Sơn Hà!

11.
Sơn Hà; thảm họa khắp quê hương;
Thái thú lụy Tàu chẳng xót thương!
Cả Nước biểu tình gìn Biển, Đảo...
Công an đánh đập giập như tương.
Cù Huy thỉnh guyện: không bauxit,
Tấn Dũng trả thù tựa qủy vương.
Trí thức kêu gào thay chế độ…
Ngụy quyền bắt nhốt, thật vô lương!

12.
Vô lương, bất trí…hại Quê Nhà.
Con cháu Lạc Hồng thật xót xa!
Xô Viết
(7) sai đường nay mắt tỏ.
Việt Minh lạc lối mãi chân sa.
Hồ, Chinh theo giặc không ngừng nghỉ,
Mạnh, Dũng hại dân đã qúa đà!
Yêu Nước; xua Tàu vì Tổ Quốc,
Thương nòi; diệt Cộng cứu Tông Gia.
(7 )Gô Ba Chóp (Mikhail Sergeyevich Gorbachov)sinh ngày 02-03-1931 . Ông từng là lãnh đạo Liên bang Xô viết từ năm 1985 tới 1991.
Tháng 1 năm 1987, Gorbachyov kêu gọi dân chủ hoá: đưa ra các yếu tố dân chủ nhưcác cuộc bầu cử nhiều ứng cử viên bên trong hệ thống chính trị Xô viết. Tháng 6 năm 1988, tại Hội nghị lần thứ hai bảy của đảng, Gorbachyov đưa ra các cải cách căn bản nhằm giảm sự kiểm soát của đảng đối với các cơ quan chính phủ. Tháng 12 năm 1988, Xô viết tối cao đồng ý thành lập Đại hội các đại biểu do nhân dân ủy quyền, với những thay đổi hiến pháp để biến tổ chức này trở thành một cơ quan lập pháp. Các cuộc bầu cử Đại hội được tổ chức trên toàn Liên bang Xô viết trong tháng 3 và tháng 4 năm 1989.
Ngày 15 tháng 3 năm 1990, Gorbachyov được bầu làm Tổng thống hành pháp đầu tiên của Liên bang Xô viết.
Những nỗ lực thực hiện cải cách của ông giúp chấm dứt Chiến tranh Lạnh, nhưng cũng góp phần kết thúc quyền uy tối cao của Đảng Cộng sản Liên xô (CPSU) và giải thể Liên bang Xô viết. Ông đã được trao Giải Nobel Hoà bình năm 1990.

13.
Gia tâm cứu Nước; gái bên trai,
Đừng lãng cuộc đời tợ cỏ bay.
Đã biết Tổ Tiên đời nghiệt ngã;
Từng hay Việt Tộc kiếp chua cay!
Nam thanh; trí thức nhiều vô kể,
Nữ tú; nhân tài ắp rẫy đầy.
Hợp lực trong ngoài cùng đứng dậy;
Dẹp tan Cộng, Hán… Sử lưu hoài!

14.
Lưu hoài danh sử; mãi lưu hoài;
Dũng tướng, kỳ tài chẳng sót ai.
Tổ quốc ghi ơn; ghi vạn cổ,
Lạc Hồng tạc nghiã; nhớ hôm mai.
Sinh viên yêu nước tâm tôi luyện,
Trí thức thương nòi chí miệt mài.
Giải phóng Quê Hương! Ta ngoạn cảnh;
Trời chiều mây xám đã tan bay!
(*)
 
(*) Trở lại cuâ đầu của bài thứ nhất.
Joseph Duy Tâm
Khuya 02-09-2011; kỷ niệm đúng 57 năm (02-09-1954=>2011) nhớ về đêm trốn chạy Cộng Sản giã từ quê Mẹ (Móng Cái, Hải Ninh; Nay là Quãng Ninh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét