Ngồi viết mãi...viết xong rồi lại xóa
Từ nơi miền đất hứa rất xa xôi
Luôn trông vời cố quốc chẳng buông xuôi
Khi đất nước mỗi ngày thêm tăm tối.
Không tự thắng... lòng càng thêm bối rối
Không viết thì uất ức cứ lên cao
Mỗi bài thơ diễn lại cảnh lao đao
Nơi đất Mẹ mỗi lần lên tiếng nói!
Lại bị bắt... bảo "người dân" chịu tội
Dùng những đòn thật bỉ ổi, xấu xa
Càng nhìn xem đất nước của người ta
Lại càng thấy nước mình sao mọi rợ?
Từ nơi miền đất hứa rất xa xôi
Luôn trông vời cố quốc chẳng buông xuôi
Khi đất nước mỗi ngày thêm tăm tối.
Không tự thắng... lòng càng thêm bối rối
Không viết thì uất ức cứ lên cao
Mỗi bài thơ diễn lại cảnh lao đao
Nơi đất Mẹ mỗi lần lên tiếng nói!
Lại bị bắt... bảo "người dân" chịu tội
Dùng những đòn thật bỉ ổi, xấu xa
Càng nhìn xem đất nước của người ta
Lại càng thấy nước mình sao mọi rợ?
Vốn bất khuất đã có từ muôn thuở
Hơn bốn ngàn năm lẻ sử ghi công
Từ Trưng Vương đến Đại-đế Quang Trung
Lừng khắp cõi phương Nam dân Lạc Việt.
Nay "lãnh đạo" cho hạ tầng cướp đất
Bao lương dân chịu sống cảnh lầm than.
Thật lạ đời tại miền Bắc càng găng,
Hay Tàu cộng đã đến thời ra mặt....!!!!
Vĩnh Nhất Tâm 1.5.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét