Chuyện rằng: có hai ông sư tu hành đã lâu trên núi. Một người là sư huynh, một người sư đệ. Ngày kia xuống núi làm Phật sự, trên đường quay về Chùa, đến bên một dòng suối, nước không sâu nhưng chảy xiết. Đang chuẩn bị sang bờ bên kia, bất chợt thấy một cô gái đang loay hoay không dám lội qua. Sư đệ làm thinh nhìn cô gái, mặt dửng dưng như không thấy, không biết. Sư huynh dợm bước, song thấy cô gái như thế dừng lại hỏi “ sao cô không lội qua?” Cô gái nói chân bị đau, lòng suối toàn đá lởm chởm nên ngần ngại không dám bước qua. Sư huynh chẳng nói chẳng rằng tình nguyện cõng cô gái lội qua dòng suối…
Qua bờ kia bỏ cô gái xuống, sư lẳng lặng tiếp tục bước đi như chẳng hề có chuyện gì xảy ra, sư đệ nhìn việc làm của sư huynh nãy giờ trong lòng có ý khinh miệt, hậm hực đi kế bên một cách rất khó chịu…Về Chùa, công phu xong, sư đệ nhìn thấy sư huynh vẫn thong dong , bình thản, càng thêm tức tối .
Sáng hôm sau, sư đệ không…nhịn được nữa, dằn dỗi hỏi sư huynh: “ Huynh là một người tu hành rất mực nghiêm túc, học rộng hiểu sâu, luôn dạy mọi người phải gìn giữ giới hạnh,vậy mà…” Sư huynh ngạc nhiên : “ ta đã làm gì sai nào?” Sư đệ gằn giọng, nhíu mày, cười khẩy:” Huynh không nhớ mình đã làm gì à? Thế ai đã cõng trên lưng cô con gái xinh đẹp kia băng qua suối hử??”. Sư huynh vẫn thản nhiên vừa quét lá trên sân Chùa, vừa trả lời: “ ta đã bỏ cô gái xuống rồi, sao đệ vẫn còn cõng cô ta về Chùa hử?
Sáng hôm sau, sư đệ không…nhịn được nữa, dằn dỗi hỏi sư huynh: “ Huynh là một người tu hành rất mực nghiêm túc, học rộng hiểu sâu, luôn dạy mọi người phải gìn giữ giới hạnh,vậy mà…” Sư huynh ngạc nhiên : “ ta đã làm gì sai nào?” Sư đệ gằn giọng, nhíu mày, cười khẩy:” Huynh không nhớ mình đã làm gì à? Thế ai đã cõng trên lưng cô con gái xinh đẹp kia băng qua suối hử??”. Sư huynh vẫn thản nhiên vừa quét lá trên sân Chùa, vừa trả lời: “ ta đã bỏ cô gái xuống rồi, sao đệ vẫn còn cõng cô ta về Chùa hử?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét