Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2011

LỜI CỦA NGƯỜI "TRONG NHÀ ĐẢNG"

Tôi là con gái út của một gia đình cộng sản nòi. Nhưng, tương lai có lẽ tôi sẽ đấu tranh giống ông Cù Huy Hà Vũ. Bởi vì tôi thấy quá nhiều bất công xã hội mà mình chứng kiến.
Ví dụ:
1/ Anh tôi chỉ là một vụ trưởng của một vụ thuộc cơ quan trung ương ( chưa bằng hàm thứ trưởng) , nhưng đã có quá nhiều quyền lợi. Mỗi khi đi cắt băng khánh thành một văn phòng ( của trung ương đặt tại thành phố nào đó) thì phong bì đã được vài ngàn tiền Mỹ. Mỗi khi cần đi về quê với việc giỗ chạp hay cưới xin, chỉ cần một cú điện thoại, anh tôi có thể "xin" vài chiếc xe biển xanh ( 80B - xe trung ương) và kéo cả nhà đi vô tư, với danh nghĩa "về tỉnh công tác", sau đó về quê luôn thể cho tiện. Xăng, xe, tài xế... không phải lo đồng nào.
2/ Khi bố tôi mất, đám tang của bố tôi lớn đến mức có khoảng 300 vòng hoa, hàng vài trăm xe sang và quan khách đến viếng, phong bì thường là 100 USD hoặc 1 triệu tiền VN. Nhiều người nói "thực chất là hối lộ cho anh tôi" để làm cầu nối lên chức, làm đường dây tìm ghế sau này, vì anh tôi quen đến các vị bộ chính trị, tiến thân rất dễ dàng.
3/ Khi đi qua các tỉnh thành, thấy bà con nông dân đang cày cấy dưới nắng đổ lửa, có người trong xe thốt lên 1 câu " ôi, dân ta khổ quá các bác nhỉ". Mọi người im lặng nhìn nhau, rồi có người thở dài " thì cũng do số phận mà thôi". Có người lại bảo " Muốn sướng thì ... vào đảng đi, sẽ sướng" ... Và mọi người trong xe cười hô hố thật vô cảm. Trên xe, toàn bộ bạn bè của anh tôi đều là cán bộ cấp vụ phó trở lên. Họ không quan tâm chuyện đất nước. Họ chỉ bàn chuyện nhà, xe, biệt thự, xin việc cho con em trong họ hàng. Có người nói thẳng " Tớ sắp phải giúp, phải 
"chạy" cho cô em gái ( của đứa bạn) ở Thái Nguyên về dạy học ở Hà Nội, không biết tốn bao nhiêu? Lập tức anh tôi trả lời " ôi, khó gì, cứ bảo thằng C. bên văn phòng chính phủ, nó nói một câu với con H. bên bộ ngoại giao, rồi điện cho Sở giáo dục Hà Nội. Không tốn xu nào đâu. Con em nhà ta cả, chứ bọn dân đen thì cũng phải vài trăm chai, chưa chắc xong việc...".! 4/ Một người hỏi "Các ông sắp tới thích đi tham quan nước nào"? Nhiều người trả lời " Chọn nước giàu đi thì sẽ thích hơn. Vừa ăn chơi sung sướng với "các cụ" ( ý nói ủy viên bộ chính trị), lại vừa có trăm thứ quà lạ mang về. Theo tôi biết, khi các cơ quan trung ương như chính phủ, trung ương đảng, quốc hội hoặc văn phòng chủ tịch nước ... muốn "đi tham quan cho vui" ở nước nào đó, lập tức bậu sậu cấp dưới phải chọn, làm sao đi ăn chơi "học hỏi" cho sung sướng. Rất ít khi "các đoàn" đến nước nghèo. Họ phân công nhau theo thứ tự, lần lượt "đi theo các cu" để hưởng thụ, chẳng mấy khi làm lợi ích cho nước, cho dân. Chẳng hạn: ông này điMỹ, đi Pháp, thì ông kia đi Canada, đi Úc. Lần lượt, mỗi người ở các chức vụ sẽ được "theo đoàn" đi "đốt tiền ngân sách" vô tội vạ, mặc dù hiệu quả gần như không có gì.
... Câu chuyện với vài ví dụ rời rạc của tôi, mong các bạn hiểu cho. Rõ ràng, con cháu "các nhà cách mạng" đang được ưu tiên tuyệt đối, gần như là muốn gì được nấy. Bất công vì sự lãng phí xa hoa, dân không hề được biết các khoản chi tiêu mờ ám. Bất công phân biệt đối xử, không tôn trọng tài năng hoặc kiến thức, chỉ "quen biết", "lợi dụng chức vụ xài của chùa", "đề cao lý lịch ông cha" khi tuyển nhân viên cơ quan trung ương... đó là những sự bất công khủng khiếp nhất hiện nay của lãnh đạo nhà nước VN. Đó là điều tôi trăn trở khi viết những dòng này...! Chính vì chi tiêu vô tội vạ, tham nhũng đủ kiểu, nên nước ta không ngóc đầu lên nổi so với khu vực và thế giới văn minh.
Xin cám ơn mọi người đã đọc.
 Bài này copy từ Tâm và Tâm trong XĐTM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét