Làm tiền, chúng chỉ khoái tiền
Đồng tiền với chúng nối liền thịt da
Chúng là yêu quỉ, ác ma
Nghĩ ra muôn cách để ta mất tiền
Nưóc giờ toàn loại đảo điên
Giấy tờ hạnh hoẹ, cứ tiền là xong
Đừng về là khỏi đau lòng
Mất tiền đã vậy lại còn bực thêm
Mấy ông già muốn gặp tiên
Ở đây cũng có, chi tiền là xong
Chân dài, lưng ngắn, ba vòng
Thiệt là lý tưởng, chưa con, giá hời…
Hai trăm đô, rẻ quá trời
Yên tâm, không bệnh, khỏi ngồi máy bay
Hai mươi tiếng chẵn chàng ơi!
Ngồi tê cả cẳng, bão thời biết đâu
Xuống được tới đất, thở phào mới yên
Lái xe lên Los, động tiên
Hai trăm quá rẻ, nếu ghiền, lại đi
Si-đà là thứ quá ghê
Việt Nam rất sẵn, chớ mê, phải ngừa!
Chớ nên dại dột chơi bừa
Một giờ vui thú, đổ thừa cho ai?
Vợ nhà quá phục cái tài
Anh ơi ôm ấp lai rai đỡ buồn
Chẳng may nếu bị "cáp duồn" (1)
Đổ sang cho vợ, ôi buồn lắm thay!
Phút vui chỉ có mươi giây
Nỗi đau trường hận biết ngày nào phai?
Bút Xuân Trần Công Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét