Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Xướng ca vô loại

Thưa Qúy Vị, Quý NT và CH…
Từ khi biết Khánh Ly chuẩn bị về Việt Nam…
Đã có nhiều bài viết phẩn nộ về việc làm của bà ta..luân lưu trên Net..
Xin chuyển đến Qúy Vị, tòan bài viết, mà tôi nghĩ rằng đầy đủ, thấm thía nhất, nói về Khánh Ly của Cụ Nguyễn Ngọc Phách.
Được bíết Cụ Nguyễn Ngọc Phách, sinh năm 1933, là nhà báo, nhà văn và giáo sư trước 30-4-1975..
Là em của Giáo Sư Nguyễn Ngọc Linh (Thủ Khoa K.12 Thủ Đức & Tổng Giám Đốc Việt Tấn Xã-), và là Anh của Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích.
Sau 30-4-1975, Cụ Phách đã di tản đến Hoa Kỳ, nhưng “buồn” nước Cờ Hoa, nên đã xin định cư tại Úc Đại Lợi. Cụ hiện cư ngụ tại Melbourne, Victoria, Australia..
Xin mời Qúy Vị đọc bài viết để tường và tùy nghi thẩm định…
BMH
Washington, D.C


Kha’nh Ly tuyên bố: Mọi người dân tỵ nạn CS không phải là người (mà là súc vật?)
Không thể dùng chung cho mọi người văn nghệ sĩ nhưng có thể dùng cho từng người cho thời buổi văn minh cận đại này đó là câu :

XƯỚNG CA VÔ LOẠI.
 
Với một ca sĩ tất cả mọi người trong xã hội cận đại này không một ai chê bai bất cứ một nghề nghiệp nào vì KHÔNG CÓ MỘT NGHỀ NGHIỆP NÀO XẤU, CHỈ CÓ CON NGƯỜI XẤU MÀ THÔI.
Ca sĩ Khánh Ly là một người trong xã hội cận đại này là người làm xấu nghề nghiệp ca hát nói riêng và giới văn nghệ sĩ nói chung, tôi xin lỗi tất cả quý bà, quý cô khi phải phát biểu một câu mà những bậc tiền bối xa xưa đã gặp những trường hợp như chúng ta ngày nay :
ĐI TIỂU KHÔNG CAO HƠN NGỌN CỎ THÌ LÀM SAO CÓ CÁI NHÌN XA ĐƯỢC.
Trong xã hội văn minh, hai giới Nam và Nữ đã được tôn trọng bình đẵng như nhau, nhưng bà Khánh Ly đã từ chối cái quyền lợi dành cho phái nữ để chọn lựa Việt Nam quê hương ta đang sống quằn quại trong nỗi nhục hèn bán nước của chế độ Cộng Sản Việt Nam đã kéo nền văn minh của dân tộc miền Nam Việt Nam lùi lại cả mấy chục năm về trước; Những cái văn minh phù phiếm thì Cộng Sản Việt Nam truyền bá trong dân gian, chúng khuyến khích tuổi trẻ để làm băng hoại xã hội để dễ nắm đầu người dân; Nhưng những văn minh xây dựng xã hội, văn minh xây dựng Dân Trí thì chúng tiêu diệt hoàn toàn. Việt Nam đang bước qua năm thứ 38 xây dựng xã hội chủ nghĩa Cộng Sản, nền văn hoá, phong tục cổ truyền đang bị băng hoại; Ca Sĩ Khánh Ly đang ở vùng tràn đầy ánh sáng văn minh lựa chọn về nơi âm u như thế thì chúng ta phải hiểu ngược lại những lời phát biểu, trích :
” Có lẽ người nào cũng phải trở về mà thôi. Nếu không lúc này thì một lúc nào đó họ sẽ trở về để nằm xuống. Dù có muộn màng đi nữa thì ít ra được nằm lại trên quê hương của mình cũng là một điều rất tốt, là ước mơ của nhiều người. Mặc dù không phải là ai cũng sẽ sống và được như vậy nhưng nếu được thì một trong những ước mơ của những con người có một quê hương, một tổ quốc thì ai cũng ước mơ được trở về. Không có gì đẹp đẽ cho bằng sự trở về đẻ có nơi mở đầu thì xin được kết thúc tại cái nơi mở đầu đó, Đó là ước mơ, tôi hy vọng không chỉ là ước mơ của riêng tôi mà là ước mơ chung của tất cả NHỮNG NGƯỜI ĐƯỢC GỌI LÀ NGƯỜI ” hết trích.
Con người đấng tạo hoá tạo ra không hơn một con súc vật nhưng hơn chúng có bộ óc, biết suy nghĩ, biết tính toán và biết phải trái.
Bà ca sĩ Khánh Ly trong những năm tháng của 30 tháng tư năm 1975 có ai dí súng, có ai dùng dây thòng lọng tròng vào cổ kéo bà đi ra ngoại quốc? bà đã chen lấn, đã van xin để chạy thoát khỏi quê hương đang bị dép dâu, răng hô, mã tấu từ từ làm tan nát quê hương, Cô ca sĩ Thái Thanh là một bằng chứng, một nhân chứng đã từng tuyên bố : CÁI ĐAU KHỔ CỦA NGƯỜI CA SĨ KHÔNG ĐƯỢC HÁT CŨNG GIỐNG NHƯ MỘT CON CHIM KHÔNG ĐƯỢC HÓT.
Bà ca sĩ khánh ly trong những ngày sống trong trại tỵ nạn Fort Chaffee của thành phố Fort Smith, tiểu bang Arkansas lếch thếch một nách mấy đứa con thấy mà thương, những ngày cuối tuần trong trại tỵ nạn cũng tổ chức văn nghệ đấu tranh, văn nghệ tưởng nhớ đến quê hương điêu tàn, đến Sài Gòn hấp hối sắp bị đổi tên của một con quỷ đã chết, những giọt nước mắt ngắn, dài, những nghẹn ngào không hát nên lời,làm rung động lòng người ly hương, đấy lúc này Khánh Ly mới thật sự là một con người Việt Nam Tự Do. Sau 37 năm no cơm ấm …….. kể từ ngày cái trung tân Thuý Nga từ bên Pháp xin qua bên Mỹ cư ngụ tại Cali, từ ngày cô người mẫu Kỳ Duyên con ông Kỳ Cục bán rẻ linh hồn cho quỷ, bán rẻ anh em đồng đội, phản bội lại tập thể NGƯỜI Việt Tỵ Nạn trên thế giới, có ai nghe người ta gọi bằng Phó Tổng Thống, Thiếu Tướng hay hạ thấp xuống bằng ÔNG chưa?, hay mọi người gọi bằng một giọng khinh bỉ THẰNG, cũng kể từ ngày ấy VỢ hắn NGƯỜI khác xài, con gái kỳ cục bắt đầu học khoe mông khoe đùi rồi từ từ tiến bộ thêm được Tô Văn Lai dẫn dắt bước vào thế giới Đại Đồng; Công, Dung, Ngôn, Hạnh được thực thi ngược thay chồng như thay áo diễn tuồng, khi đã thuần thục bèn hướng dẫn ca sĩ Khánh Ly tập tành, ngượng ngập mặc áo bành tô khép nép trong khách sạn do bọn Lãnh Sự Quán San Fransico tổ chức thế là kể từ ngày đó mọi người bèn bỏ chữ mến mộ là CÔ, BÀ mà thành CON với giọng khinh khỉnh.
Một duộc thằng thằng, con con rủ rê nhau đi về đú đởn trên thân xác trẻ thơ, trên thân phận đoạ đầy của người Việt Nam từ Bắc vô Nam, chúng vui mừng ca hát, tổ chức hội hè tổ chức những đêm văn nghệ, trong những vũ trường nhầy nhụa thân xác tuổi trẻ Việt Nam, trong lúc mảnh đất quê hương đang mất dần vào tay kẻ thù truyền kiếp, như vậy chúng có phải là những con người mang cùng huyết thống máu đỏ da vàng cùng với chúng ta?. Chuyện trước mắt kia kìa, Duy Quang sau thời gian theo cha là Phạm Duy già dịch ngụp lặn trong XÃ HỘI CHỦ NGHĨA bây giờ THÂN TÀN MA DẠI lại bò về xứ Mỹ tại đất Cali ngửa mũ xin tiền chữa bệnh UNG THƯ, tại sao không ai chịu học? có gì là lạ đâu vì CHÚNG KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI, chúng chỉ là những con SÚC VẬT không có óc suy nghĩ, mọi người đã thấy trong sủ sách, trong kinh nghiệm cuộc sống hàng ngày: CHẤT PHẾ THẢI CỦA CON NGƯỜI THẢI RA NGOÀI RẤT LÀ HÔI THỐI NHƯNG NHỮNG CON CHÓ (một loài SÚC VẬT) “HỒ HỞI” TRANH DÀNH NHAU ĐỚP HÍT.
Với hy vọng một ngày đẹp trời chúng ta sẽ không phải nghe Khánh Ly quay trở lại Mỹ ngửa nón xin tièn giống tên Duy Quang bây giờ; Bên Hoa Kỳ như quý vị đã biết : chất phế thải phải ở trong cầu tiêu, của trẻ sơ sinh phải ở trong thùng rác gói chặt cấm không được làm Ô NHIỄM KHÔNG KHÍ CHUNG QUANH.
Nuôi vật Khánh Ly cũng có lúc mến tay, chúng ta cùng cầu nguyện thôi thì hãy ráng tạo phúc để kiếp sau không phải làm loài SÚC SANH nữa mà hãy làm người để hưởng phước. Lành thay,….Lành thay……

Nguyễn Ngọc Phách
———————————————————————————————————————————————————————————————
PHẠM DUY VIẾT DI CHÚC
Phạm Duy 91 chưa già
Cháu ngoan hay rỡn gọi là anh thôi
Già thì già tóc già tai
Già răng già lợi “thú vui” chưa già
Bởi vì anh uống Vai ga
Lợn lòng bức xúc “đòi quà” qúa đi
Cái thời trai trẻ xuân thì
Qúy dì, qúy mợ cấp kì anh o
Con dâu, em vợ cùng lò
Nhà Bè nước chẩy khoan hò trăng thanh !
Ra tòa cãi cối rất nhanh
“Ăn chè” đêm tối với anh thôi mà
Ngàn Trùng Xa Cách bao la
Em ra hải ngoại tình ta hết zồi
Đổi đời anh bái Cộng chơi
Những người khí phách mỉa đời xía vô
Học cao hiểu rộng nghi ngờ
Coi anh như thể gà mờ hôi tanh
Ca sĩ sáng giá Vũ Khanh
Cũng về nước hát mặt gân ngon lành
Nước ngoài ca sĩ đàn anh
Rẻ khinh lũ mọi bất nhân hại đời
Diễm Liên từ chối không chơi
Phương Hồng Quế xứng là người quốc gia
Quang Lê đổ đốn ba hoa
Về quê bái Cộng rên la đã đời
Lệ Thu, Thái Thảo, Hưng lười
Thanh Tuyền muốn tí tiền tươi hát hò
Lương Tùng Quang quyết xông pha
Giao Linh phải gió cháu Hồ ôm hôn
Dương Thiệu Vũ cũng cô hồn
Minh Tuyết, Bạch Yến cầu hôn rẻ tiền
Khỏa thân Nguyễn Cao Kỳ Duyên
Họa Mi, Ngọc Hạ huyên thuyên hét hò
Trúc Lam. Linh cũng giở trò
Noi theo một lũ mặt mo côn đồ
Lưu Bích cũng muốn nhi nhô
Thành Hồ mời gọi nhẩy vô ca liền
Gia đình nổi tiếng vang tên
Cũng về bái Cộng đê hèn hở cô ?
Còn nhiều ca sĩ bưng bô
Cho cán ngố ị giả vờ thăm quê
Khánh Ly ca sĩ ngứa nghề
Hương Lan khế ngọt cũng về nhi nhô
Phương Dung Gác Trọ năm xưa
Khánh Hà, Tuấn Ngọc, Mai gìa miệng câm
Phi Nhung má đỏ môi hồng
Plaiku nổi tiếng muốn chồng về ca
Mạnh Đình nổi tiếng xưa xa
Ngu như con lợn xông pha thành Hồ
Gia Huy đổi tánh nhi nhô
Cục xương Cộng nhử vui đùa gậm ngang
Chí Tài, Elvip sỗ sàng
Đức Huy bồ nhí đá văng tơi bời
Lê Uyên, (Phương) ngỏm lâu rồi
Cũng về quê hát tình thời đến mau
Mấy thằng nón cối dép râu
Trả thù dân tộc khổ đau ca hèn !
Xua kia chạy giặc bon chen
Nộp đơn tỵ nạn hát liền đời vui
Hoài Linh, Chế Linh mọi tồi
Lynda đài các, chồng thời giống anh
Ý Lan, Tuấn Vũ ngon lành
Về quê bái Cộng qùy chân ân cần
36 Nghị Quyết thi hành
Tiền trao cháo múc ngon lành gì hơn
Quang Minh, Đào vợ mặt lờn
Hải ngoại chúng nó căm hờn chửi cho
Tỵ nạn nguyền rủa ra trò
Chửi anh tàn bạo nhạc (chuồng) chồ cứ nghe
Mấy em “gái gọi” cười chê
Tác phong đạo đức già dê khinh thường !!!
Anh đành cúi mặt ra đường
Tránh xa Cán Ngố ĐM “Đê èm” Phạm Duy
Ôn lại kỷ niệm xuân thì
Nay em cũng Cổ Lai Hy lâu rồi
Sừng bò đầu cắm ôi thôi
Tu là cõi phúc tình đời giây oan
Giọt mưa trên lá thu vàng
Một ngưới tên Quốc sẵn sàng cho dze
Khánh Ly tuy nó chưa về
Tiếp thằng VC trổ nghề vui ghê
Gio Linh bà mẹ xồ sề
Chiếc cầu biến giới ngô nghê tức cười
Tình nghèo thắm thiết chết toi
Sông Lô nhạc phẩm một thời hôi tanh
Phản Đảng theo Pháp anh đành
Năm Tư bỏ nước ngon lành em ơi (*)
Tục ca dâm đãng qúa trời
Ngã ba Chú Ía đĩ thời mê tơi
Kỷ vật thơ thuổng của người
Lòi ra mặt chuột chao ôi đê hèn
Ngày xưa Hoàng Thị dân khen
Anh cũng phổ nhạc bon chen với đời
VN, VN, yêu ơi
Phản bội chính nghĩa người đời cho dze
Bởi anh ngu qúa đây nè
Qùy lậy nón cối liếm ghê thấy mồ
Triêt, Dũng gỉa bộ khen a
Trong lòng chúng nó chửi cha thằng già
Vắt chanh bỏ vỏ không xa
Thế nào cũng phịa tội ra giết mình (giống như Đinh Bá Thi)
Anh nay mắc cỡ Dâu khinh
Yến Xuân coi rẻ gia đình nhục nhơ
Chín mốt xuống lỗ nằm trơ
Nhờ em hương khói mả mồ Tổ Tiên
Duy Quang qúa hận cha hèn
Mò trôn vợ nó thói quen đêm hè
Bởi vì “này nọ” phòng the
Y chang “đột kích” Nhà Bè nửa đêm
Bây giờ anh sắp quy Tiên
Di Chúc viết sẵn chờ lên Thiên Đàng
Phạm Duy
(*).Một ngày năm bốn cha bỏ nước ra đi, năm 75 bọn khốn nạn VC tàn ác xua con ra đại dương
Phạm Duy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét