Vừa qua, Nguyễn Phú Trọng, TBT Đảng CSVN đến Cuba mở đầu chuyến thăm hai nước Cuba và Brazil. Nhưng sau khi đến Cuba Nguyễn Phú Trọng đã giảng một bài về Chủ nghĩa Xã hội.
Chứng hoang tưởng của Nguyễn Phú Trọng đã lập tức có hiệu quả: Brazil đã hủy việc đón tiếp Nguyễn Phú Trọng buộc phải trở về nước – điều hiếm gặp trong các trường hợp ngoại giao xưa nay.
Nữ Vương Công Lý xin giới thiệu bài viết của J.B Nguyễn Hữu Vinh về bài giảng của Nguyễn Phú Trọng tại Cuba
Chứng hoang tưởng của Nguyễn Phú Trọng đã lập tức có hiệu quả: Brazil đã hủy việc đón tiếp Nguyễn Phú Trọng buộc phải trở về nước – điều hiếm gặp trong các trường hợp ngoại giao xưa nay.
Nữ Vương Công Lý xin giới thiệu bài viết của J.B Nguyễn Hữu Vinh về bài giảng của Nguyễn Phú Trọng tại Cuba
Sau chuyến ông Nguyễn Minh Triết mang theo 3.000 tấn gạo đến Cuba và phân công nhiệm vụ thức – ngủ, ngủ – thức giữa Việt Nam và Cuba để canh giữ hòa bình thế giới nhân dân ta hả hê phát hiện ra khả năng tiềm tàng của một danh hài nổi tiếng bấy lâu tiềm ẩn trong hàng ngũ lãnh đạo nước ta. Rồi liên tiếp xuất hiện trên mạng internet các video diễn hài của nhà lãnh đạo này, người ta mới thấy rằng thì ra, vai hài này còn hơn đứt các diễn viên chuyên nghiệp.
Rồi ông Triết cũng chấm dứt sự nghiệp diễn của mình, theo gương Thánh Gióng về trời vui thú điền viên. Người ta tưởng rằng đến đó, cũng chấm dứt luôn tình trạng lãnh đạo đất nước kiêm diễn viên hài.
Thế nhưng, mấy hôm nay, cư dân mạng lại lan truyền về thông tin ông Nguyễn Phú Trọng, TBT Đảng CSVN sang giảng bài về CNXH ở Cuba.
Sẽ không có gì đáng nói, nếu ông giảng cho đám cán bộ đảng viên dưới quyền ông ở trong nước. Ở đó, dù ông có nói rằng xu thế chạch trèo lên ngọn đa để đẻ là tất yếu, hoặc tuyệt đại đa số nhân dân Việt Nam tin tưởng rằng nhất định sáo phải đẻ dưới nước… thì chắc cũng chẳng ai thèm bàn đến hoặc phản đối. Bởi những người ngồi nghe mà phản đối, ắt hẳn phải là bọn chống đối và thù địch, còn những người khác sẽ lấy im lặng là vàng, vì những mối lợi do chiếc thẻ đỏ ghi danh đảng viên đem lại lớn hơn cả lương tâm. Và cứ thế, người ta để ông mặc sức nói, mặc sức chém gió.
Nhưng, ông lại giảng ở Cuba, một “tiền đồn XHCN” ở Tây bán cầu.
Anh bạn tôi thắc mắc: “Nhìn trên Tivi tối qua, không hiểu sao anh Trọng thì trịnh trọng, mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao đến giảng mà dưới lớp lại các chị em thoải mái ăn mặc áo hai dây, váy viếc thỗn thện chẳng nghiêm túc tí nào”? Nói rồi anh tự trả lời: “Có lẽ như vậy thì anh Trọng mới đủ mơ mộng và -không ngượng để nói về cái mà ai cũng biết là không có, nhỉ? Đúng là bọn Cuba nó chơi hay thật. Nó thừa biết làm chó gì có cái CNXH mà ông ấy nói là “Những thành tựu đổi mới tại Việt Nam đã chứng minh rằng phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa không những có hiệu quả tích cực về kinh tế mà còn giải quyết được các vấn đề xã hội tốt hơn nhiều so với các nước tư bản chủ nghĩa có cùng mức phát triển kinh tế”.
Tôi thấy buồn cười, cứ ngồi mà thắc mắc những chuyện trên Tivi thì có mà hết cả ngày, lại còn thắc mắc những điều mà lãnh đạo ta rao giảng thì càng là chuyện cãi nhau với bức tường.
Nấu xáo, xin đừng nấu xáo voi
Ông Trọng với vai trò Tổng Bí thư đảng, đến Cuba với món quà 5.000 tấn gạo, đây là tài sản của nhân dân Việt Nam, chắc chắn không phải của cá nhân ông Trọng và càng không phải là của Đảng cộng sản của ông. Cái kiểu bốc xôi làng đãi ăn mày này thì ở Việt Nam cũng thường xuyên xảy ra. Nhưng, cái đáng nói là khi Cuba đang đói, thì nhận được thế đã là quý lắm, và mất gì một buổi mà không ngồi nghe anh Trọng nói những điều mà ai cũng biết là điều gì.
Thực ra, ông Trọng đã nhầm lẫn về đối tượng để được giảng giải, vì Cuba không phải là lớp đảng viên đàn em của ông. Nói về sự lên đồng lòng tin vào CNXH thì VN còn phải gọi Cuba bằng “Cụ”. Bằng chứng là ngay từ những năm Liên Xô bắt đầu công cuộc Perestroika, thì Phiden Castro đã tuyên bố rằng: Ngày mai, khi thức dậy, có thể Liên Xô sẽ không còn nữa, nhưng Cuba vẫn hiên ngang bước tới và kiên định con đường tiến lên Chủ nghĩa Xã hội”. Đấy, những năm đó là những năm mà ở Việt Nam còn chưa dám một lời nào trên báo chí cũng như từ miệng quan chức dám chỉ trích Gorbachop và ngày tàn của chế độ cộng sản thì Cuba đã tuyên bố không ngần ngại, dù khi đó Cuba đang phụ thuộc vào Liên Xô mọi mặt.
Thế rồi người ta nghe được những thông tin từ hòn đảo xa xôi bên kia bán cầu vọng lại rằng Cuba đang đói, khẩu phần lương thực xuống đến mức tối thiểu, đời sống nhân dân đang thất thểu tồn tại. Ở Việt Nam đã có một thời, những thanh thiếu niên được vận động đi huy động các điện thoại cũ, tổng đài từ thạch, máy tính cũ không dùng nữa để gửi sang Cuba anh em. Tình cảnh Cuba anh em bên kia không khác gì tình cảnh Việt Nam những năm 1979-1980 thế kỷ trước.
Đấy là điển hình cho hậu quả của sự kiên định “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ nghĩa xã hội” của Cuba anh em và đây là lời tổng kết của con gái Phiden Castro: “Tôi nghĩ rằng cha tôi đã làm việc rất tồi tệ cho đất nước Cu Ba, Cu ba bị tan nát”. Người ta cho rằng, đất nước Cuba không ngu dại gì mà đi tin theo những điều họ đã kiểm chứng và biết rõ bản chất, nếu anh em nhà Phiden về chầu trời, thì thử hỏi cái CNXH ở Cuba sống được thêm mấy ngày?
Nhưng, gần đây thì Cuba mà ngay chính Phiden Castro đã có nhận thức lại quá trình xây dựng CNXH của mình đã và sẽ đi đến đâu. Hãy nghe chính Phiden Castro nói: “Mô hình Cuba không thích hợp nữa, ngay cả với chúng tôi”. Vậy có nghĩa là con đường đi lên Chủ nghĩa Xã hội bằng nền kinh tế tập trung đã hoàn toàn được nhận thức lại ở Cuba và ông nói “Cuba cần thay đổi mô hình kinh tế”.
Có lẽ chính vì nhận thức được điều đó, nên thay vì làm lãnh tụ suốt đời theo truyền thống cộng sản xưa nay thì Phiden Castro đã bất ngờ nhường chức khi ông mới có… 82 tuổi vì ông “không tham quyền cố vị” – như ông nói(!). Mà cũng chỉ dám nhường chức cho em trai mình mới yên tâm.
Thực ra, người dân Cuba đã hiểu, đã ngấm và đã thấm lắm vị đắng của món tranh vẽ Chủ nghĩa Xã hội ở các nước Cộng sản. Cứ xem những quốc gia còn sót lại trên thế giới này đi theo Cộng sản thì sẽ rõ: Bắc Hàn đang được bảo tồn như một giáo cụ trực quan cho con cháu sau này nếu chúng cứ tơ tưởng về Chủ nghĩa Cộng sản tươi đẹp, sẽ được đưa đến đó mà nhìn để biết.
Kể từ đó, Cuba đã dần dần có những bước cởi mở quan trọng trong nền kinh tế và chính trị, điển hình là mới đây đã thả 52 tù nhân chính trị sau khi đã thả gần 3.000 tù nhân trước đó.
Cũng mới đây, Cuba đã đón Đức Giáo Hoàng Benedicto XVI đến thăm Cuba sau khi đã đón ĐHG John Paul II viếng thăm với những động tác Công nhận ngày lễ Giáng sinh và mới đây là Thứ sáu Tuần Thánh là ngày lễ nghỉ toàn quốc.
Nhưng, chính khi đó thì ông Trọng trong vai một trùm cộng sản VN lại đến Cuba với 5.000 tấn gạo trong tay và bài giảng về Con đường đi lên CNXH. Và người dân Cuba vẫn nghe – mất gì mà không nghe – nhưng họ có tin lời nói đó hay không là chuyện khác. Vì thế, nghe một bài giảng mà ai cũng biết nó thật hay hư, đúng hay sai với món quà 5.000 tấn gạo, thì còn rẻ chán.
Chính vì thế, đưa Chủ nghĩa Xã hội tươi đẹp đến để nói với dân Cuba, thì khác gì đem ma đi dọa những kẻ đào mồ.
Lú hay trò giả chết để bắt quạ?
Nhiều người, cứ cho rằng việc ông Trọng giờ này còn giảng say sưa về cái gọi là CNXH đã chứng tỏ câu đồng dao “Giàu như Phú – Lú như Trọng – Lật lọng như Nghiên – Tiêu tiền như Triệu” là đúng. Thậm chí có người còn kêu lên đúng là ông Trọng bị lú lẫn thật rồi.
Nhưng, tôi không nghĩ thế.
Thực ra, với đứa trẻ, nó cũng biết rằng nói như vậy thì không ai nghe được, nhỡ có nghe cũng không ai tin, trừ mấy người chẳng cần biết CNXH hay CNCS là cái gì, miễn kiếm được mấy đồng đút túi là xong.
Sở dĩ ông Trọng phải nói điều có thể không muốn nói, làm điều có thể không muốn làm, chỉ vì nếu ông không nói thế, thì ông biết nói cái gì? Chẳng lẽ ông noi gương Phiden Castro rằng “Mô hình CNXH không thích hợp nữa, ngay cả với chúng tôi”? Chẳng bao giờ có chuyện đó đâu, vì cái gọi là CNXH đã và đang đem lại lợi ích lớn lao cho cái đảng Cộng sản của ông. Nếu không có cái CNXH, thì cái đảng CS tồn tại bằng cái gì?
Ai cũng biết, các đảng cộng sản trên thế giới đã đi vào khủng hoảng nặng nề về lý luận CNXH và CNCS đã bị thực tế phũ phàng chứng minh nó là cái bánh vẽ và là sự hoang tưởng. Chủ nghĩa Mác – Lenin đã bị lịch sử vứt vào sọt rác. Nhưng, khi chưa thể lấy cái gì để thay thế nó và bản chất của sự kiêu ngạo cộng sản đã không bao giờ để họ có thể thừa nhận sự thất bại. Và vì vậy, càng bám vào đó được ngày nào thì cứ bám mà thôi. Bởi bám vào đó, thì quyền lợi, bổng lộc và chức tước, của cải và tài sản cứ thế mà hưởng, không phải nhọc lòng cũng chẳng nhọc công.
Chỉ có điều, dân tộc, đất nước, cứ thế mà lầm lũi đi vào một con đường vô định, không lối thoát và dẫn đến tương lai nào thì không cần trí tuệ phong phú cũng tưởng tượng ra.
Vì thế, đừng nói ông lú lẫn hay ông nhầm, chẳng nhầm tí nào đâu mà đây là trường hợp dân gian hay ví: “Giả chết bắt quạ, giả đui dòm… “.
Bởi vì, ngay từ xưa cha ông đã phân biệt rất rõ kẻ điên và người tỉnh, kẻ dại và người khôn, người ngay và kẻ gian. Câu ca xưa còn đó:
Bảo rằng ông dại với ông điên
Ông dại, sao ông biết đếm tiền?
Ông dại, sao ông biết đếm tiền?
Hà Nội, 12/4/2012
- J.B Nguyễn Hữu Vinh
Nguồn: Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét