Trái ngược với xã hội Dân chủ, chế độ độc tài nghi ngờ và kìm kẹp tất cả, vì chúng sợ phải chia sẽ quyền lực độc tôn đang có được. Đó là thái độ xấu xa và lố bịch của một nhà nước cầm quyền đối với nhân dân mình và mọi tầng lớp xã hội. Từ đó mà những hành động vi phạm nhân quyền diễn ra thường xuyên và ngày càng gia tăng trong một xã hội mà chế độ độc tài cai trị, nắm giữ và chi phối mọi hoạt động xã hội.
Như một bản năng của một thể chế độc tài hoang dã, việc ngày càng tập trung sức mạnh quản lý và đàn áp vào bộ máy nhà nước là một nhu cầu thiết yếu của họ. Các quyền tự do, dân chủ ư? Nhân quyền ư? Sự nhân ái và vị tha ư? Tất cả những điều đó không có ý nghĩa gì trong con mắt của những kẻ độc tài đang trong cơn khát và say quyền lực. Những nhu cầu và đòi hỏi thiết yếu của người dân bị bỏ ngoài tai, hạnh phúc của nhân dân và chủ quyền đất nước không quan trọng bằng sự tồn tại của chế độ. Từ đó mà nảy sinh ra thái độ nghi ngờ sai trái và lố bịch kia: